ĐỊNH MỆNH CHA VÀ CON

.

Hoàng hôn dần buông xuống

Nhuộm vàng khắp phố quen

Hai hình hài hom hem

Lê bước vào ngõ hẻm

Khuôn mặt cha gầy guộc

Chân lê bước trên đường

Mặc cho cát bụi dính

Chân con bước theo cha

Người cha già khuyết tật.

 

Nhìn thấy người từ xa

Thằng nhỏ chìa tay ra

Tay xương xẩu cùng da

Cầm chiếc nón rách tả

Mong xin được đồng lẻ

Về mua mắm, dưa cà

Sống qua ngày cùng cha.

 

Dẫu bão táp, phong ba

Hai cha con vẫn vậy

Vẫn cất lên lời ca

Nơi phố vắng người qua

Tình cha con không đổi.

 

Cha vẫn  thấy có lỗi

Để con sống nổi trôi

Vạ vật nơi góc tối

Hết đường ngang, ngõ dọc.

 

Đời con phải được ăn học

Cớ sao con lại nhọc nhằn như cha.

Ước gì cha như người ta

Lành nặn tử tế, tốt tươi, có tài

Cho con cuộc sống đủ đầy

Cho con hạnh phúc, sum vầy như ai

 

Ước chỉ là ước thôi

Phải chăng là định mệnh?.

Sống trọn một kiếp người

Định mệnh số phận cha và con.

Tú Anh - Văn K11